Tuesday, August 20, 2013

Một ngày đầy gió

Mỗi khi tập trung chạy xe, lại ngẫm nghĩ ra được nhiều chuyện hay ho.

Ngày còn bé cho tới trước khi lên SG làm việc, tôi giao tiếp với xã hội bằng đôi mắt và hành động. Tất cả những suy nghĩ được giữ lại trong đầu, hoặc bộc lộ thành những hành động nhỏ nhặt hoặc kỳ quặc. Hành trang vào đời, người đỡ đầu, người dẫn dắt không có, rụt rè từng bước chân và luôn mang theo mình 1 vỏ óc. Chỉ có sự học để bám víu. Trái tim khép kín, ngôn ngữ không được phát âm.

Từ khi lên SG cho tới về LX làm việc, tôi như là 1 con người khác. Tôi tìm thấy môi trường của mình, tôi sống hết lòng với bạn bè, đồng nghiệp, tôi dám nói lên chính kiến... nói chung là tôi tự do. Tôi được động viên mở cửa tấm lòng mình, tôi có nhu cầu chia sẻ và được chia sẻ. Tôi đã quyết định học cách chia sẻ những niềm vui và khó khăn của bản thân mình để hoà nhập vào cuộc sống, để chan hoà với những người đang sống.

Tuổi 30 rồi 31, tôi đối mặt nhiều biến đổi lớn trong đời, các sự cố cứ tiếp nối xảy ra, tôi chỉ việc đón nhận và... chấp nhận. Bạn bè xung quanh chẳng có, chỉ có cánh đồng bao la, chỉ có cái nắng cái gió, chỉ có mưa bão quê nhà, tôi trở thành xa lạ với chính mình. Tôi tự phải biết động viên bản thân, tôi bình thản hơn dù có đôi khi nổi loạn. Tôi học được rằng phải làm tiêu tan buồn phiền của bản thân, không để lan truyền sang người xung quanh dù có những lúc ấm ức thành ra cáu gắt. Đó là sự chấp nhận 1 cách nhu nhược hay chính tôi đang trưởng thành? Bây giờ thì trái tim bắt đầu học cách khép kín, học bài học im lặng, học buông cho những ngày đang sống nhẹ nhàng.

Những ngày này trời gió to, và tôi như trở lại cái thời lon ton theo ba làm việc "lớn", tay chân đen đủi. Không việc gì là không làm được cả.

Sáng nay, người hàng xóm nhìn tôi bảo "Cô Thuỷ giờ cái gì lặt vặt cũng làm hết nha, hết ngủ nướng nữa rồi!". Tôi chỉ cười trừ chứ chưa biết đỡ lời thế nào. 30 năm, tôi trở lại vạch xuất phát, tôi suy nghĩ lựa chọn đường đi cho cuộc đời mình.

Thực ra thì...tôi đang tìm câu trả lời cho câu hỏi "thực sự tôi muốn gì?".