Ngày yên tĩnh, ngồi hứng gió sau nhà, nhìn ra đám ruộng, nghĩ chuyện xa vời.
Chuyện buôn chuyện bán lúc đau đầu như lội sông cạn chưa tới gối lên mà ko có nước rửa, lúc nhẹ tênh như ngâm mình trên con sông đầy nước trước nhà. Đến cuối cùng, nhìn cái mà bản thân tích lũy được mới có thể biết mình đã xài cuộc đời mình xứng đáng hay không.
Có người bạn thân hỏi "Thủy có hài lòng cuộc sống hiện tại của mình ko?" Chẳng cần phải suy nghĩ nhiều, tôi thấy mình ổn toàn tập. So với năm trước đã ổn, so với 2 năm trước rất ổn, còn so với 3 năm trước thì lại càng rất ổn.
Tôi đã từng sống qua những năm tháng tự hỏi bản thân mình có giá trị gì, mình có làm được gì cho gia đình và xã hội mình chưa? Tại sao mình cứ làm những việc nhanh chán thế này? Tại sao mình làm nô lệ đồng tiền thế này?
Bởi vì trải qua cuộc sống như thế nên bây giờ tôi thấy ai ko như tôi ngày ấy hoặc ngta biết rõ đời mình là ngưỡng mộ ra mặt!.
Bởi, đôi khi thành công ko là gì lớn lao cả!
Nguyễn Thị Các Thủy: Dân lúa, ham chơi với dân lúa, làm bạn với cây trái nhiệt đới.
Cứ từ từ rồi cháo cũng nhừ :-)
Wednesday, August 10, 2016
Suy ngẫm từ bộ phim Ấn "Ba chàng ngốc"
"5 năm nữa, con sẽ hối hận khi nhìn thấy bạn bè con mua nhà mua xe". Đó là 1 đoạn hội thoại trong film Ấn "Ba chàng ngốc", bên cạnh những phát biểu hay khác.
Thi thoảng tui cũng tự vấn mình như vậy, nhưng sau cùng tui tự hỏi mình có hp ko, có hài lòng ko? Câu trả lời ko sáo rỗng, ko ra vẻ và đúng sự thật giữ cho riêng mình.
Thi thoảng bạn tôi gào lên "sao lo kiếm tiền hoài ko lo lấy chồng; sao kén vậy, tui giờ 2 đứa rồi đó...". Có người bạn thân hỏi tui kiếm được bn mỗi tháng, tui nói xong cái lo lắng "vậy sao đủ sống? Nhiều người làm lắm mà?"... Nghe ngta nói xong, tui thấy đời mình thảm hại ghê gớm!
Bây giờ mình nâng lên 1 trình độ mới: cảm thấy hạnh phúc khi nghe bạn bè phàn nàn mình như vậy vì họ rất là quan ngại sâu sắc khi quan sát mình chứ chưa đến nỗi chỉ chơi dzí dế!
Thi thoảng tui cũng tự vấn mình như vậy, nhưng sau cùng tui tự hỏi mình có hp ko, có hài lòng ko? Câu trả lời ko sáo rỗng, ko ra vẻ và đúng sự thật giữ cho riêng mình.
Thi thoảng bạn tôi gào lên "sao lo kiếm tiền hoài ko lo lấy chồng; sao kén vậy, tui giờ 2 đứa rồi đó...". Có người bạn thân hỏi tui kiếm được bn mỗi tháng, tui nói xong cái lo lắng "vậy sao đủ sống? Nhiều người làm lắm mà?"... Nghe ngta nói xong, tui thấy đời mình thảm hại ghê gớm!
Bây giờ mình nâng lên 1 trình độ mới: cảm thấy hạnh phúc khi nghe bạn bè phàn nàn mình như vậy vì họ rất là quan ngại sâu sắc khi quan sát mình chứ chưa đến nỗi chỉ chơi dzí dế!
Subscribe to:
Comments (Atom)