Wednesday, July 31, 2019

Yêu thương tức tự chăm sóc bản thân

"Tự biết chăm sóc bản thân mình chính là điều cơ bản nhất để yêu thương người khác".

Ông bác hàng xóm, có người con trai mới mất hôm kia và hạ huyệt hôm qua. Tôi nghe mẹ kể, em trai ấy mới hăm mấy tuổi đầu, chưa vợ con gì cả, đùng cái phát bệnh phổi, từ bv Sadec rồi chuyển lên Chợ Rẫy, chưa được vài ngày là bs trả về.

Tuần trước khi tôi lên Sg có việc là em gái bảo bác ấy đang gom tiền cho con chữa bệnh, khi tôi về đc 1 bữa nghe mẹ bảo ba dẫn bác ấy tìm bank để vay 200tr. Chúng tôi còn đang thảo luận việc ngân hàng có cho vay hay ko, có chữa được ko mà cố vay. Buổi sáng bank bảo ko có phương án kinh doanh ngta ko cho vay, tôi hỏi "vay nuôi trồng thì có đc ko?" --> ko đc vì 200tr ko phải là số tiền nhỏ. Buổi chiều ba tôi đi rẫy về báo em ấy mất trên đường về.

Điều khổ nhất là: dù ko biết có chữa đc hay ko, gia đình vẫn dốc hết từng đồng ra bởi vì ta ko thể bỏ mặc được.

Điều đau lòng nhất là em ấy ko phải chỉ mới phát bệnh mà có dấu hiệu từ lâu: làm ko nổi, khi làm khi nghỉ thất thường, ăn cháo húp từng ngụm, mì ăn từng sợi...mà vì ba mẹ ly thân mỗi người ở 1 nhà, vì thấy gia đình khó khăn nên ko nói.

Ba mẹ sẽ cảm thấy mình như 1 tội đồ trong cái chết của con mình. Còn gì dằn vặt hơn thế?

Cũng tương tự như thế, 1 hàng xóm khác cũng mất đứa con gái nhỏ khi con bé chưa lên mười. Trước khi con bé phát bệnh hay quấy khóc đêm mà cha mẹ rầy mắng con - cho là con quậy. Đến khi phát hiện thì muộn rồi.

Nếu là tôi, tôi ko chắc mình có thể sẽ vượt qua 1 cách dễ dàng. Tôi cũng ko muốn mình sẽ làm người khác đau lòng.

Năm xưa, tôi đi học ở thị xã, em gái em trai còn ở với nội, nội ngủ ko cho để đèn vì tiết kiệm. Có 1 hôm em tôi giăng mùng, sẩy chân té đập đầu vào đống đồ phía dưới chân giường, rách 1 đường trên trán. Em đau mà ko dám nói, máu chảy ướt gối mà ko dám kêu, khóc thúc thít rồi bị ông bà la rầy. Sáng ông bà mới hay,chở đi may mấy mũi, ba tôi hay, mua hẳn thùng dầu đốt cho em tôi. Mỗi khi nhơ đến, tôi vẫn thấy có lỗi và đau lòng.

Vì thế, phải sống thật vui vẻ, sống tích cực, sống mạnh mẽ như cây cỏ. Quan trọng nhất là giữ cho cơ thể khỏe mạnh là cách tôi yêu thương người thân mình.

P/s: ngày tập ngày thứ 2 sau 10 bữa nghỉ, cảm giác đỡ phê hơn hôm qua 

Saturday, July 27, 2019

Nụ cười

Hôm nọ, tôi có việc ghé Sacombank, gặp cô nv tư vấn lấy số xong chờ đến lượt mình, ngồi từ xa tui vẫn thường quan sát cô ấy. Cô gái trẻ trung xinh đẹp đó ko hề nở 1 nụ cười với khách của mình. 

Khi tôi ngồi đối diện với em, tôi nói "em cười cái đi em".
- "Dạ sao chị?"
- "em mỉm 1 cười cái đi"
- "dạ có chi ko chị"
- "thì em cười cái đi"Và em ấy mở miệng cười.
Tôi cười và nói "em làm dịch vụ mà ko cười, chị thấy căng thẳng vì nghiêm túc quá".

Hầu như các bank khác đều như vậy trừ ACB. Khi tôi qua đó, các em ấy như gặp người thân, cười nói đon đả, bảo thế sao tui ko xiêu lòng cho đc.

Tôi cũng vì thế mà bảo đàn em mình: "khi mua bán hay giao tiếp với bất cứ ai, hãy nhìn thẳng vào mắt ngta, chào rồi cười tươi 1 cái, ngta đang bực bội ko vui hay lạnh lùng đều ko thể lơ mình đc". Phải là tươi đúng nghĩa bởi khi đó, theo Phật giáo là ta đang "bố thí" 1 niềm vui. Khi ta ko có gì vẫn có 1 nụ cười để bố thí, vậy thì hãy làm bằng trọn tấm lòng.

Vì trân trọng nụ cười như thế nên tui mới có nụ cười đẹp thì phải. Và vì thế, ai cười với tôi thì người đó đều đẹp cả!

Hôm trước 1 người bạn bán cá mới add fb của tôi, nhắn rằng "Your profile picture is very good.
With a smile it makes other to Smile", y như bác William nói với tôi "mày chỉ cần cười như thế, hạnh phúc như thế khi làm cv của chính mầy thì mày cũng làm người khác hp chứ ko cần phải làm j cho họ".

Nào, cười lên nào!

P/s: khi nghe đt cũng phải cười tươi như thế đó, phải như người nghe đang đứng trước mặt mình, khi đó niềm vui cũng lan tỏa.