1. Tối qua bảo ngủ sớm, 10h30 tắt máy, lại khó ngủ, bật điện thoại đọc sách về Thiền của OSHO, ráng xong để tối nay đọc Lòng Trắc Ẩn - OSHO, 12h mới ngủ luôn. Hậu quả ghé mừng khai trương bạn Khanh trễ tới 1 tiếng, ghé vô hội chợ trễ 2 tiếng so với kế hoạch. My fault. Có thể cuộc đời mình luôn trễ nải là vì cái tính như vậy.
2. Chưa có hội chợ nào mà mềnh trông tới hết giờ như hội chợ này mặc dù thời gian đứng và bán hàng chỉ bằng 50% so với những cái khác: nó chỉ mở cửa đón khách từ 9AM đến 5PM (hội chợ khác thì từ 8AM đến 9PM). Hoặc là sức già đã cạn hoặc là nó là buổi hội chợ hiệu quả của phía bên mình. Vì kết quả là đến tối mình muốn tắt tiếng.
Tham gia hội chợ như thế mới đúng chứ!
3. Theo kế hoạch, mình dựa vào sự giúp đỡ của VCCI Cần Thơ, mình chỉ hỗ trợ bán hàng cùng với họ vì bên mình người mỏng nhưng cuối cùng người của họ mỏng hơn mình tưởng, chỉ có 2 em gái nhỏ mà hàng thì quá trời. Túm lại, tự lo cho cái 1 góc bé nhỏ của mình. 2 em ở gian hàng đối diện làm về nấm bào ngư, thấy hàng - nhận ra người, sang hỏi thăm: sao chị ko đứng ra ngoài phát brochure, sau chị ko bưng đĩa hàng mẫu ra ngoài mời người ta, sao chị in ít vậy... Mình chỉ túm lại rằng có mình chị làm ko xuể em ơi. Thế là 2 em đó lăng xăng quay qua tiếp luôn, rất nhiệt tinh và bán hàng khá chuyên nghiệp.
Nói về gian hàng nấm bào ngư của bên đó, gian hàng em chỉ làm 1 mặt hàng đơn giản là cung cấp các túi phôi đã cấy sẵn, bán cho người tiêu dùng mang về nhà tưới rồi thu hoạch ăn hàng ngày. Các em ấy ban đầu là tình nguyện viên của nhóm Tony Buổi Sáng Saigon, tết rồi có lấy hàng bên mình về bán, vì vậy thấy hàng tự nhiên là quen. Hàng ít, đơn giản nhưng đội ngũ của bên các em hùng hậu: 4-6 người. Hội chợ xong còn phải đi giao hàng nữa.
Tuổi trẻ như thế mới đúng là tuổi trẻ chứ.
4. Vô tình gian hàng bế bên và đối diện đều về nấm; nấm linh chi, nấm bào ngư. Cho nên thi thoảng mình hơi ngứa miệng xía sang, thi thoảng cảm thấy hối tiếc cho mình và mừng cho người ta đã làm được những thứ mà mình mơ ước.
5. Có ông khách người gốc Phi, hỏi về hàng của CLB, lúc đến hàng mình mình cũng lanh lẹ hớn hở nói chuyện này nọ, ổng hỏi: mày học tiếng Anh ở đâu vậy? Mình cũng trả lời: từ cv của tui, từ sếp của tui, sếp cũ sếp mới, sếp mỹ sếp ice, từ trường đại học của tui... Trả lời xong, tự dưng mình nghĩ: hay ổng nói shock mình ta.
Chỗ đứng của tui ở đâu, là 1 môi trường như thế này hay nồi niêu xoang chảo? Tui rất thích làm bếp nhưng có lẽ tuổi tui và tuổi ông Táo ko hạp nhau cho lắm.
Bao giờ đời ta nở hoa? Hay chỉ cần cười tươi như hoa mỗi ngày là được?!



No comments:
Post a Comment