Ngày hôm qua sau khi xong việc ở CT thì lết về nhà, định bụng nghỉ chút sẽ vác balo lên SG vậy mà ình xuống làm 1 giấc. Được gọi dậy ăn cơm xong mở máy xong lại gập máy ngủ tiếp.
Đến 10h20 đêm thì cuộc đt của bé út làm giật mình, nó bảo "em đi lạc rồi sao giờ? em tìm hoài ko thấy cái lotte, ko thấy trường cao đẳng nào hết á". Mấy chục cái hồn vía của tui đang tản mác ở đâu đó gom về ngay tức khắc, tôi bật dậy như cái máy.
Bé Út nhà tui 20t, tui dẫn đi CT mấy lần cùng mấy chị em, chỉ có 1 lần đi 1 mình nhưng chung đoàn, cũng xoay sở đc. Hôm kia được phân công đi hội chợ trước để bán hàng, tối tui sẽ qua sau dẫn đi tìm chỗ ngủ. Ở CT tui vẫn hay ngủ ở 1 nhà nghỉ rất sạch đẹp mà giá cũng rẻ, chỉ tội xa trung tâm hc xíu. Sáng hôm qua tui đã lấy namecard nhà nghỉ đưa cho cất, cũng dẫn đường đi để tối theo đó mà về. Vậy mà...
Tôi bình tĩnh hỏi đang ở đâu, đường gì, hỏi lúc về rẽ thế nào mà ra đó. Tôi bảo nó tắt máy để tui lên googlemap xem lại cho chính xác rồi gọi lại sau, và để tránh phụ thuộc trong trường hợp tui ko xác định được nó nên đi hướng nào để về tới chỗ cần về, tui bảo nó hỏi người ta đường về MT.
Tôi Googlemap xong thì gọi mãi con bé ko bắt máy. Ước chừng nếu tìm được đường thì ko quá 10p con bé sẽ về tới nhà nghỉ, vậy mà 15p trôi qua, gọi mãi ko bắt máy. Hơn 10h30 đêm ở cái Tp lạ hoắc với nó. Gái lớn hỏi "sao giờ này nó mới đi về? nó làm cái gì dữ vậy...", mẹ thì "mày gọi nhờ ai ở CT đi kiếm nó đi"...
Tôi tự hỏi:
1. Nó có biết đi ngoài đường muốn đt thì nên dừng chỗ đông người, có ánh đèn sáng ko? Có biết cẩn thận khi cầm tài sản giữa đêm đường vắng ko?
2. Nó có biết nên chọn ai (như là các quán ăn còn mở cửa, như bảo vệ các tòa nhà...) để hỏi đường hay ko? Có biết nhìn mặt người để biết là tin tưởng được ko?
3. Nếu bị giựt đt thì biết làm sao để xử lý tiếp theo ko, có nhớ sđt của ai để gọi về báo ko?
4. Nó còn giữ namecard bên mình ko, có biết gọi nhà nghỉ tìm trợ giúp ko?
5. Nếu ko hỏi hay gọi ai được thì có biết gọi lên tổng đài 1080 hay ko?
...
Cần Thơ như là nhà tôi. Trong lúc lướt fb chờ đt thì tôi lên ds sẽ gọi ai trợ giúp khi thực sự cần; tui còn nhẩm tính bây giờ đi CT thì mất chỉ 1h15p, chắc ổn... Cuối cùng khi chờ được 20p tui buộc tra sdt nhà nghỉ nhờ họ ktra xem con bé đã về tới chưa.
Ơn trời là như tui dự tính.
Tôi suy nghĩ, những kỷ năng xử lý các vấn đề tương tự như thế này rất quan trọng, liệu những đứa trẻ khác học được hay ko? Còn có vô vàn những kỹ năng khác nữa, làm sao để 1 đứa trẻ nhận thức và học hỏi được?! Đặc biệt, người lớn càng phải bình tĩnh tránh truy vấn ko có liên quan hay hỏi những câu hỏi chỉ làm cho người trong cuộc rối thêm.
No comments:
Post a Comment