Wednesday, November 8, 2017

Trở về

Hôm nay không ngồi làm việc ở bàn của mình mà ôm máy sang ngồi ké cái mép bàn của kế toán. Quãng thời gian ngắn cho tôi sự bình yên đến lạ.

Tôi ngồi đấy trên cái ghế nhựa cũ, xếp chân lên ghế vì ko có chỗ gác, cái lap ko có pin và màn hình bị đen 1 lỗ rõ to, bên cạnh là cuốn sổ còn đc 4 trang trắng và cái đt cùi bắp. 

Tui nói chuyện với 2 đứa em chuyện khách chuyện hàng. Tui nhìn em nv bê hàng ra sắp trước cửa chuẩn bị giao. Bên trong là tiếng cười nói của các chị em nv. Tui đang sống ở hiện tại này, mọi thứ quen thuộc và đáng yêu.

Mới hôm qua còn rong ruổi ở Sài Gòn, tui như người bị rút cạn năng lượng sống. Khi ấy ai hốt tui về nuôi làm osin ko công chắc tui cũng chịu. Tui biết, đến lúc quay về chính mình, về hang ổ của mình.

Nhà, tốt xấu gì cũng có giấc ngủ ngon. Làm lớn nhỏ gì miễn lo cho bao nhiêu người mình nhìn thấy hàng ngày là đủ.

Nhà như tâm điểm cuộc đời tui vậy, đi đâu cũng ko ra khỏi đc, càng ra xa khỏi cái bán kính đó, sức sống càng yếu dần.

No comments: