Wednesday, November 29, 2017

Cha và con gái


Cả tháng nay cầu đường ko đi đc, nhà hàng xóm buộc phải đi nhờ bến sông nhà tui. Nhờ vậy mà tui có dịp để ý "ông bố trẻ" nhà hàng xóm.

Đó là buổi sáng chưa đến 7h hay buổi chiều tầm 3h, tui đứng trong nhà hay ngồi trong văn phòng nhìn ra hướng bờ xáng, thấy bóng dáng người cha cao lớn đi chân trần mặc đồ cũ kĩ cõng đứa con gái bé nhỏ trên lưng.

Sáng nay con bé mặc cái đầm hồng, mang balo bé xíu màu hồng, đội nón bảo hiểm cũng hồng, đeo kính mát màu xanh và bịt khẩu trang líu ríu chạy theo chân ba nó trong khi ba nó vô nhà tui dắt xe ra. Đáng yêu vô cùng!

Con bé học ở lớp học do các Xơ trong nhà thờ mở ra. Ở đây ko có trường mầm non để học các lớp mầm chồi lá. Các bé bắt đầu biết ăn biết nói và biết đi là có thể gửi cho các Xơ - ko phân biệt có đạo hay ko - trông cho tới tuổi vào lớp 1 là chính thức đi học.

Ông bố trẻ nhà hàng xóm này bằng tuổi em gái nhỏ của tui, vẫn hay trêu con em cho đến khi cãi nhau chí choé. Nhà em ấy gần đó, cưới vợ rất sớm cũng gần đó. Cô vợ nhỏ khi cưới chắc cũng vừa tầm đôi 8 hay đôi 9 gì thôi, vậy mà bây giờ đã 2 con. Thằng em này thường tiếp ba tui hay em trai mấy việc nặng, ngày trước còn làm bốc vác khi ba mẹ tui còn kinh doanh vlxd. Siêng năng, giỏi giang, hiền lành, vui vẻ, hoà đồng.

Có lẽ thấy thương nhất là hình ảnh em ấy lật đật chạy đi đón con khi đang tiếp đổ bê tông cho cây cầu đang làm. Người lấm lem, mồ hôi nhễ nhãi, cứ như thế cõng con gái nhỏ trên lưng. Cái chân ngắn ngủn của con bé quắp vào hông - 2 tay bấu chặt vào cổ của người cha. Hai cha con vừa đi vừa nói chuyện với nhau, mặc kệ đường gập ghềnh hay cái áo ướt đẫm mồ hôi áp sát má con bé.

Đó là hiện tại và đó cũng là tương lai.

Cái hạnh phúc của 2 cha con họ cũng lây sang tui.

Ngày còn bé, ba tui cũng là cả mặt trời đối với chị em chúng tôi. Là chỗ dựa, là tình thương, là sự thấu hiểu.

Một đứa trẻ được thương yêu, nó sẽ thương yêu cả thế giới.

Tui tin là như vậy!

No comments: